垂颖
读音:
[ chuí yǐng ]
基本释义:
-
禾穗下垂。
详细释义:
- 垂颖 [chuí yǐng]
禾穗下垂。
汉 班固 《西都赋》:“五穀垂颖,桑麻铺棻。”《文选·张衡<思玄赋>》:“既垂颖而顾本兮,亦要思乎故居。” 吕向 注:“颖,穗也。”